Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 40: Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi Chương 40 – Quà tặng


Chương 40 – Quà tặng



Trong nháy mắt đó, La Tiểu Lâu có phản xạ mà muốn đem giấu Thẩm Nguyên vào chỗ nào đấy để Nguyên Tích không nhìn thấy, nhưng ngay lúc sau cậu lại ý thức được suy nghĩ của mình thực sự là quá ngu dại, với lại điều này căn bản là bất khả thi.

La Tiểu Lâu căng thẳng đến mức ngón tay vô ý thức nắm chặt chiếc vòng cổ trong túi áo, giọng nói rầu rĩ của 125 vang lên bên tai cậu: “Hự, câu đừng hy vọng tôi —” nói đến đây thì lo sợ bị Nguyên Tích phát hiện, dứt khoát chết máy.

La Tiểu Lâu im lặng vài giây, sau mới đứng dậy khỏi ghế sô pha ra đón, cố gắng duy trì nụ cười bình tĩnh, điềm đạm nói: “Cậu đã về rồi, cơm tối đã chuẩn bị xong. Ừm, cậu có muốn đi thay quần áo tắm rửa trước không?” Trời mới biết ruột gan cậu đang lộn tùng phèo hết cả lên đây nè.

Nguyên Tích lạnh mặt đi vào nhà, thấy La Tiểu Lâu dè dè dặt dặt, cơn nóng giận có phần giảm bớt. Nguyên Tích biết như thế này thực sự đã làm tổn hại tới tôn nghiêm của chủ nhân, bởi vì cậu ta với em trai đã từng len lét cười nhạo khi thấy bố mình nhiều lần phát tác hội chứng cưng chiều vợ — Vậy nên hiện tại cậu ta tựa hồ đã có chút thông hiểu.

Mỗi lần trở về nhà, thấy bộ dáng tươi cười ấm áp của La Tiểu Lâu, Nguyên Tích cảm thấy quả thực không giống mình một chút nào, chỗ nào đó trong lồng ngực khẽ rung động khiến cậu ta thấy không thoải mái. Một lần nghi ngờ mình bị bệnh, nhưng hiển nhiên đó chỉ là một cảm giác quan trọng khác trong cuộc đời của cậu ta mà thôi.

Bố từng nói, mỗi một người đàn ông đều sẽ cảm nhận được...

Không có cách nào, dù cho không giống nô lệ, Nguyên Tích tự nói với mình như vậy.

Cho dù vậy, Nguyên Tích cũng không rộng lượng tới mức bày ra thái độ tha thứ, lạnh lùng hừ một tiếng, đi lướt qua La Tiểu Lâu, ngồi xuống ghế sô pha, trừng mắt với cái thằng chết tiệt đang ngồi đối điện kia.

La Tiểu Lâu xấu hổ quay trở vào, giới thiệu hai người: “Đây là người sống chung với em, Nguyên Tích, còn bên này là đồng nghiệp ở chỗ làm thêm của tôi, giúp tôi mang một số máy móc tới đây.”

Khi nghe được ba chữ ‘người sống chung’, trong ánh mắt của Thẩm Nguyên chợt hiện lên một suy nghĩ sâu xa, khách khí chào hỏi Nguyên Tích: “Xin chào.”

Nguyên Tích mặt không chút thay đổi gật đầu, sau đó ném ánh mắt ‘Chờ câu giải thích’ lên người La Tiểu Lâu.

La Tiểu Lâu gào rít trong lòng, tôi van cậu, đừng hục hặc như thế nữa! Gần đây La Tiểu Lâu mới lên mạng tra, ham muốn độc chiếm và ý thức địa bàn của loài mèo là cực kỳ cao...

Nhìn tình hình hiện tại, Thẩm Nguyên khẽ cười, đứng dậy nói: “Không còn việc gì nữa thì anh cũng phải trở về báo cáo công việc cho sư phụ thôi, Tiểu Lâu, nếu có vấn đề nào khác thì liên lạc với anh sau nhé.”

La Tiểu Lâu thở phào nhẹ nhõm, khách sáo nói: “Anh có muốn ở lại ăn cơm không ạ?”

Thẩm Nguyên lắc đầu: “Không cần phải tiếp đãi đâu, sư phụ đang chờ anh, hơn nữa còn phải trả tiền cho công nhân đang đợi bên ngoài nữa.”

La Tiểu Lâu lại một lần nữa bày tò lòng biết ơn, sau đó tiễn Trầm Nguyên ra ngoài cửa.

La Tiểu Lâu quay vào thì thấy Nguyên Tích đang ngồi trên chỗ ngồi độc quyền của mình mà cau mày quan sát, cậu bèn ho khan một tiếng, rồi nhẹ giọng nói: “Đồng nghiệp giúp tôi mang một số máy móc tới, bởi vì không dỡ xuống được nên tôi mua thêm một phòng trên tầng với một cái kho dưới lòng đất. Như thế này thì tôi có thể tự mình xử lí nguyên liệu, chế tạo lắp ráp linh kiện cơ giáp, hoặc hộp năng lượng hay các thứ sẽ tiện hơn rất nhiều.”

Hử? Hộp năng lượng? Hóa ra cậu ta lăn qua lăn lại những thứ này là vì quà sinh nhật cho mình? Tức thì vẻ mặt của Nguyên Tích dịu đi, không lưu ý đến chuyện hộp năng lượng nữa.

Tuy rằng cơn dông tố trong lòng đã hoàn toàn quang tạnh, nhưng Nguyên Tích vẫn cố làm mặt lạnh, kháng nghị: “Tôi nhớ kỹ là đã nói với cậu rồi, có một số việc nhất định phải xin ý kiến của tôi, nhất là chuyện đại sự. Mặt khác, tôi là chủ nhân của cậu, lo nghĩ cho sự an toàn của cậu, cậu nên thận trọng với bạn bè của mình hơn, nhất là con trai —” Nói xong lời cuối cùng, còn bày ra bộ dáng suy nghĩ cho La Tiểu Lâu.

“Khoan đã!” La Tiểu Lâu không nhịn được mở miệng, “Vì sao tôi phải thận trọng với bạn bè của mình, cậu cũng nên cẩn thận đám bạn của mình đi, nhất là con gái ấy...”

Hở? Con gái? Nghĩ đến người đưa Nguyên Tích về nhà hôm đó, La Tiểu Lâu bắt đầu lo lắng không thôi, mình làm chi mà lại khó chịu giống tên kia thế này a a a!

Sắc mặt của Nguyên Tích vụt đỏ bừng lên, đứng dậy, chỉ tay vào La Tiểu Lâu.

La Tiểu Lâu sợ hãi đến phát run, trời ạ, hôm nay hiếm khi nào Nguyên Tích không tỏ thái độ truy cứu nữa, vầy mà cậu lại đổ thêm dầu vào lửa làm gì?! Thực, thực ra là cậu đếch thèm quan tâm một tí ti nào tới bạn bè của Nguyên Tích hết á!

Nguyên Tích chỉ tay vào La Tiểu Lâu đến nửa ngày, cuối cùng mới hung tợn nói: “Chuẩn bị cơm tối, tôi chết đói rồi!”

Nghe lời, La Tiểu Lâu cấp tốc chuồn vào phòng bếp, bỏ lại một mình Nguyên Tích đang đỏ bừng tía tai đằng sau.

Mỗi lần bố bị mẹ trách mắng vì cái chuyện đi lại thân mật với người nào đó, ông đều nói với bọn hắn rằng: Bà xã ghen thực ra là một biểu hiện yêu thương của họ, bởi vậy chúng ta cần phải cảm thấy hạnh phúc chứ không phải là tức giận.

Nguyên Tích nhận thấy nhiệt độ trên mặt mình hoàn toàn không hạ đi chút nào, cho đến khi La Tiểu Lâu lo sợ đặt một cốc sữa trước mặt, lúc đấy hắn mới trừng mắt với La Tiểu Lâu, bưng cái cốc lên.

Hừm, vị cũng không tệ lắm... La Tiểu Lâu lấy lòng mình cũng vô dụng thôi! — Lại nói tiếp, La Tiểu Lâu đã lâu không mua bánh ngọt Tam Mộc về rồi — Với lại, mình có bạn con gái lúc nào? Nguyên Tích nỗ lực nhớ lại.

La Tiểu Lâu bắt đầu bưng cơm lên, rau dưa, tôm tép, mùi vị thơm lừng phả vào mặt. Nguyên Tích có chút không giữ mặt lạnh được nữa. Căn cứ theo sự quan sát của hắn từ trước tới nay, tình yêu của tên nô lệ nhỏ bé này thực sự là toàn tâm toàn ý hoàn toàn với mình.

“Thứ Bảy này, cậu xin nghỉ một ngày đi.” Nguyên Tích bỗng nhiên mở miệng nói.

La Tiểu Lâu nhìn một bộ vẻ mặt của cậu ta ‘Cậu chịu xin nghỉ một ngày vì Yates mà dám cự tuyệt tôi thì tôi lập tức sẽ nổi bão cho cậu biết tay’ thì thức thời mà gật đầu. Thứ Sáu là sinh nhật Nguyên Tích, có lẽ thứ Bảy cậu nên chúc mừng. Một năm chỉ có một lần, không nên từ chối.

Nhắc đến sinh nhật, La Tiểu Lâu lại nghĩ đến món quà mình chưa nhúc nhích làm được tí nào. Tất nhiên là hiện tại mọi sự đã sẵn sàng hết cả rồi. Nguyên liệu, dụng cụ đều có cả, ngày mai phải bắt đầu làm thôi.

Sau bữa cơm, La Tiểu Lâu dọn dẹp xong xuôi, mang 125 vào vào căn phòng nhỏ cạnh phòng ngủ, sau đó trèo lên giường.

Tuy rằng hiện tại có thêm rất nhiều giường, không gian cũng rộng rãi, nhưng La Tiểu Lâu hãy còn thiện lương rộng lượng không bỏ thuộc tính thích ngủ cùng người giống loài mèo của Nguyên Tích đi. Tất nhiên là, mỗi đêm quấn vào trong lòng Nguyên Tích quấy rối, La Tiểu Lâu hoàn toàn không có chút ngại ngùng, nhưng cứ khi nào thoáng có dấu hiệu tách ra thì Nguyên Tích lại tỏ ra rất tức giận...

Chiều hôm sau, La Tiểu Lâu chuẩn bị cơm tối xong sớm. Dựa theo thời gian Nguyên Tích huấn luyện hàng ngày, đại khái còn mấy giờ nữa hắn mới về nhà, La Tiểu Lâu yên bụng mà cầm theo nguyên liệu lên phòng thí nghiệm trên tầng.

Căn cứ vào phương pháp mà 125 đã dặn dò, trước hết xử lí Ô Thạch quý giá, sau đó cẩn thận niêm phong cất vào hộp dự trữ.

Trước khi Thẩm Nguyên giúp cậu sắp xếp lại nguyên liệu để chế tạo ra ba hộp năng lượng, La Tiểu Lâu suy nghĩ, khi tài khoản còn tiền, cậu liên hệ với quản lí Cao mua một số nguyên liệu, ngoại trừ Kim Hà Tinh ra. Giống như lần trước, những nguyên liệu đồng dạng này có thể chế tạo ra bảy hộp năng lượng.

Đầu tiên La Tiểu Lâu gia công hoàn tất toàn bộ nguyên liệu, đặt riêng ra, sau đó lấy đá Radium Nghiêm đại sư tặng cho.

Giọng nói của 125 cũng bắt đầu trở nên nghiêm túc, nói bên tai La Tiểu Lâu: “Phương pháp chế tạo dùng đá radium cậu đã biết, nhưng lúc này đây, cậu cần phải cải biến một chút. Trong quá trình gia công đá Radium thì thêm vào Ô Thạch, đồng thời sử dụng ý thực nguyên lực để dẫn đạo hai vật chất này. Bởi hiện tại cậu mới ở giai đoạn sơ khai, hiệu quả như thế nào chưa thể nói tốt được, thời điểm ứng dụng có thể gặp phải đủ loại tình huống, cậu phải tự mình khống chế cho tốt.”

Tạm ngừng, 125 bổ sung thêm: “Tôi sẽ ở một bên quan sát, nếu có phát sinh bên ngoài, tôi sẽ đánh thức cậu.”

La Tiểu Lâu gật đầu, hít sâu một hơi, bắt đầu xử lí đá Radium.

Trong lòng yên lặng tính toán thời gian, khi máy thông tin trên cổ tay rung động, La Tiểu Lâu bỏ thêm Ô Thạch vào, đồng thời nhắm mắt lại.

Cái gọi là ứng dụng ý thức nguyên lực, cùng là căn nguyên dựa vào tinh thần lực để dẫn đạo phản ứng hỗ trợ vật chất. Theo cách nói của 125, Nghiêm đại sư khẳng định là có khả năng, thậm chí ngay cả tinh thần lực yếu ớt như của Địch Gia cũng được, vậy rốt cuộc cậu như thế này là đã đủ chưa?

Thời điểm vừa mới bắt đầu, trong phút chốc La Tiểu Lâu xuất hiện hoảng loạn. Không dám tự tin, nhưng cũng có một cảm giác căng thẳng không được phép thất bại, Ô Thạch quý giá như thế này, cậu quyết không để nó lãng phí trong tay mình.

Nhưng mà, càng hoảng loạn càng không bắt được trọng điểm, thậm chí ngón tay của La Tiểu Lâu cũng bắt đầu run run.

“Bình tĩnh nào, giống như lần đầu tiên cậu cảm nhận được, tựa như khi nhận thấy ý thức nguyên lực ấy.” Đột nhiên giọng nói của 125 vang lên.

Nhận thấy, đúng, có thấy. La Tiểu Lâu bỗng nhiên nhớ lại, khi đó nhắm mắt, cậu bức thiết tìm cách muốn nhìn thấy tình hình bên ngoài.

Mau lên, nhận thấy đi — thời gian sẽ không đủ! Sau một cảm giác nôn nóng khó hiểu xuất hiện, rốt cục La Tiểu Lâu cũng ‘nhận thấy’ phản ứng của đá radium và Ô Thạch. Nhưng mà, đã tiến vào thời kì cuối phản ứng, cậu không kịp ứng dụng ý thức nguyên lực, chỉ có thể nhìn đá năng lượng trung tâm tâm dần dần hình thành.

La Tiểu Lâu mệt mỏi mở mắt, cầm đá năng lượng lên.
Phòng thí nghiệm im lặng một hồi, 125 ở bên cạnh an ủi: “Thực sự là rất khá rồi, chí ít cuối cùng cậu cũng đã nhận thấy. Như thế này đủ để cho thấy gen của cậu hoàn mỹ muôn phần thế nào, bất quá là do gen nhân loại luôn kéo cậu lại mà thôi.”

Hừ, tên hỗn láo này, cái lời này tuyệt đối không làm tao thấy phấn chấn lên được chút nào đâu!

La Tiểu Lâu không thèm để ý đến 125 nữa, lại bắt đầu xử lí số đá radium thứ hai. Lúc này đây, sau khi đã bỏ thêm Ô Thạch vào, cuối cùng La Tiểu Lâu cũng nhanh chóng tiến nhập vào trạng thái.

Nhìn điểm sáng từ từ di chuyển, La Tiểu Lâu có phần mù mờ, dẫn đạo, thế nào là dẫn đạo? La Tiểu Lâu chần chừ một giây, trải qua kinh nghiệm lần trước, cậu biết bây giờ không thể lãng phí thời gian thêm được nữa. Cắn răng, La Tiểu Lâu cố gắng sử dụng ý thức nguyên lực bao trùm lên điểm sáng trong phản ứng.

Khi tiếp xúc với cảm giác quái dị truyền tới, La Tiểu Lâu lập tức biết rằng mình đã làm được rồi! Hóa ra đây là dựa vào tinh thần lực áp dụng lên phản ứng vật chất. La Tiểu Lâu cố gắng kiểm soát luồng sức mạnh cậu chưa quen thuộc, sau đó từ từ dẫn đạo hai hạt căn bản.

Thời gian tựa hồ đã trôi qua thật lâu, nhưng lại dường như chỉ trong nháy mắt, La Tiểu Lâu chậm rãi mở mắt.

Cậu đã thành công! La Tiểu Lâu kích động lấy đá năng lượng đã được xử lí tốt ra ngoài, quan sát thật kỹ càng, đương nhiên là không có dị dạng gì, sau đó đặt vào trong chiếc hộp ghi số 2.

“Hê, rất khá, tiếp tục nào. Nhân lúc còn đang quen thuộc nóng hổi, dựa theo lượng ý thức nguyên lực còn lại, xử lí mười phần nữa không thành vấn đề.” 125 bên cạnh nói.

La Tiểu Lâu gật đầu, bắt đầu tiếp tục xử lí đá Radium.

Cái đó và lần đầu tiên tiếp xúc ý thức nguyên lực, không giống khi tạo ra phương pháp lắp ráp tối đơn giản hóa linh kiện, nhưng vẫn khiến La Tiểu Lâu cảm thấy vui mừng, đây là một ứng dụng hoàn toàn mới của ý thức nguyên lực. Cậu gần như đang rảo bước tiến lên một bậc cánh cửa mới, cẩn thận vững bước mà thăm dò, rồi quen thuộc dần.

Nhắm mắt, sử dụng ý thức nguyên lực để muốn nhìn thấy thứ gì đó, sau đó bao vây, dẫn đạo, chú ý kiểm soát — Đây là thế giới của tinh thần lực.

Khóe miệng La Tiểu Lâu kéo lên thành nụ cười, cảm giác này thực sự không tệ.

Nếu là khống chế, chung quy vẫn có thể tốt có thể hỏng, thành thục từng bước một, La Tiểu Lâu bắt đầu cố gắng sử dụng ý thức nguyên lực phân chia hạt căn bản Ô Thạch đều đều nhanh chóng trong đá radium.

Năm, sáu, bảy... Càng làm càng quen, càng thuận buồm xuôi gió.

125 đã nói, hiện tại cậu chỉ đang ở giai đoạn sơ khai, tối đa có thể tuần hoàn năng lượng trên dưới 10 lần, thế nhưng 600 la năng lượng tuần hoàn 10 lần là thành 60,000 la rồi!

Với hộp năng lượng hiện nay mà nói, thế này chắc chắn là một con số kinh khủng, nếu tặng một hộp năng lượng như vậy cho Nguyên Tích thì — Khóe miệng La Tiểu Lâu cong lên.

Tám, chín, đây là đá Radium được xử lí hai lần, La Tiểu Lâu cảm thấy cực kỳ thành công, tuy rằng số lần tuần hoàn không dám chắc, nhưng cậu thực sự có khả năng tự mình làm tới trình độ tốt nhất.

Cái cuối cùng, La Tiểu Lâu nhìn đá Radium trong tay, kỳ thực cậu có phần mệt mỏi, tuy ý thức nguyên lực của cậu không coi là ít, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu ứng dụng vào thực tiễn. Mới đầu còn cảm thấy hưng phấn, nhưng dần dần lại bắt đầu thấy uể oải. Nhất là hiện tại, cậu gần như muốn trèo lên giường ngủ ngay lập tức.

La Tiểu Lâu nhìn 9 chiếc hộp trên bàn, quyết định, quên đi, chiếc cuối cùng xử lí xong thì cậu mới an tâm được.

La Tiểu Lâu bỏ phần đá Radium cuối cùng vào máy, dường như không đợi được đến lúc bỏ thêm Ô Thạch vào, cậu mệt mỏi rã rời nhắm hai mắt lại. Thế nhưng ý thức nguyên lực vẫn còn tồn tại trong đầu, nhắm mắt lại mà vẫn không phải là nghỉ ngơi, thậm chí cậu càng thấy rõ xung quanh hơn. La Tiểu Lâu bất giác bị hấp dẫn nhìn vào phản ứng của đá Radium.

Tới thời điểm, La Tiểu Lâu thuần thục chậm rãi nhắm mắt bỏ một chút ít Ô Thạch vào, sau đó bắt đầu kiểm soát sự chuyển động hạt nhân của Ô Thạch, đều đều sắp xếp vào hạt nhân của đá Radium.

Không biết có phải lần này tiến nhập sớm hay không mà La Tiểu Lâu cảm thấy thời gian nhanh hơn, thế mà đã xong. Thế nhưng thời gian phản ứng là cố định, La Tiểu Lâu chỉ có thể chờ đợi. Trong lúc đó, cậu tiện tay kiểm soát sắp xếp hạt nhân cho thêm phần hoàn hảo.

Nhưng mà, La Tiểu Lâu mệt mỏi đến cực điểm đột nhiên thực hiện nhầm một động tác, cậu đã không kiểm soát được một hạt nhân Ô Thạch lưu lại trong đám hạt nhân của đá Radium, mà lại khiến nó chồng lên một hạt nhân của đá Radium!

La Tiểu Lâu đang buồn ngủ lập tức giật mình, nhầm, nhầm lớn như thế này thì nên làm gì bây giờ?

Khống chế sự di chuyển của hạt nhân hiện tại cậu đã làm rồi, tách rời ra thì cậu hoàn toàn không có khả năng!

Thế nhưng đang phản ứng giữa chừng, La Tiểu Lâu không thể ra ngoài hỏi 125, nếu không hỏi xong thì trở lại thì phản ứng có lẽ cũng đã kết thúc, cho dù không kết thúc thì cậu cũng không thể tìm ra cái hạt nhân chồng lên nhau.

Nên làm gì bây giờ? Đã phiền phức lại càng phiền phức hơn. La Tiểu Lâu đau đầu đến mức muốn nứt ra, ý thức nguyên lực cậu sắp dùng hết rồi.

Tách rời, không thể phân ra dù như thế nào đi chăng nữa, La Tiểu Lâu tức giận, nếu không thể tách rời vậy thì chồng tất cả lên nhau luôn đi! Ít nhất thì coi như đây là một cách cân bằng khác đi.

Trong khoảng thời gian ngắn, La Tiểu Lâu giận dữ đem toàn bộ hạt nhân Ô Thạch chồng lên hạt nhân tương ứng của đá Radium. Lúc này, thời gian phản ứng cũng hết. Trước khi trợn mắt lên, La Tiểu Lâu nhìn thoáng qua hạt nhânn bị cậu hung tợn xếp giống nhau — Thoạt nhìn thì rõ ràng trật tự đến bất ngờ, đều đều, thậm chí bên trong chia ra rất có vẻ hòa hợp.

La Tiểu Lâu giật mình, cậu cảm thấy có cái gì đó chợt lóe lên, thế nhưng — rốt cục là cái gì? La Tiểu Lâu không còn tinh thần ngẫm nghĩ nữa, nằm sấp lên mặt bàn mà ngủ.

Khi Nguyên Tích trở về thì bắt đầu tự mình đi tìm, thấy La Tiểu Lâu đang ngủ, liền nhíu mày.

Cố gắng lấy lòng mình như thế này ư — Nguyên Tích nhìn khuôn mặt của La Tiểu Lâu vì mệt mỏi mà có chút tái nhợt, đôi môi mỏng manh mím chặt hơi vểnh lên. Rõ ràng không phải là người đẹp nhất mình từng nhìn thấy, vậy mà như thế nào, lại khiến người ta cảm thấy trìu mến...

La Tiểu Lâu thấy mình đang nằm mơ, trong giấc mơ có một con mèo to nhảy lên cổ cậu, nặng thì có nặng thật, nhưng trên cổ thực sự rất ấm áp, hơi thở nóng hổi phun lên từng đợt.

Một lúc sau, con mèo bắt đầu cắn cậu, khe khẽ, còn hơi ướt át, thậm chí cậu có thể cảm nhận được đầu lưỡi lẫn răng nanh của nó chạm vào — Ưm, còn mèo này thế nào mà lại càng ngày càng trượt xuống thế này.

La Tiểu Lâu giãy dụa tỉnh dậy, sau đó thấy Nguyên Tích đang cúi đầu trước mặt cậu.

La Tiểu Lâu cuống quít đứng dậy, dụi mắt nhìn đồng hồ: “Đã trễ thế này rồi á, đi ăn cơm thôi.” Nói xong thì đứng dậy cầm thứ gì đó che bàn lại, cậu không muốn Nguyên Tích phát hiện ra trước món quà mà mình sắp tặng cho hắn.

Nguyên Tích dán mắt vào cái cổ của La Tiểu Lâu, không nói gì thêm, xoay người ra ngoài.

Giờ tan học ngày hôm sau, La Tiểu Lâu thừa dịp Nguyên Tích đi huấn luyện lại đi lên tầng trên.

Bởi vì hôm qua đã xử lí khá tốt toàn bộ nguyên liệu, vậy nên bây giờ chỉ còn việc gia công thành thành phẩm. La Tiểu Lâu trao đổi với 125 một chút, chọn chiếc cuối cùng, dù sao thì lúc làm thí nghiệm ở Khải Ân cũng chọn hộp năng lượng cuối cùng có trị số cao nhất.

Sau cùng thành thục phương án thiết kế một lần nữa, La Tiểu Lâu bắt đầu lắp ráp.

Hoàn thành xong hộp thứ nhất, La Tiểu Lâu đặt hộp năng lượng vào máy phản ứng, sau đó yên lặng chờ đợi. Đối với chiếc hộp thứ nhất này, La Tiểu Lâu hoàn toàn không ôm hy vọng gì, bởi lúc ấy căn bản cậu chưa kịp sử dụng ý thức nguyên lực.

5 phút đồng hồ sau, La Tiểu Lâu lấy ra xem, trên mặt hiển thị rõ ràng: 8,500 la.

La Tiểu Lâu mắt hốc miệng kinh ngạc, quả nhiên đá Radium thích hợp làm đá năng lượng hơn so với Kim Hà Tinh, nhưng cậu tuyệt nhiên không ngờ nó lại chênh lệch nhiều đến mức này!

Nghĩ tới đây, La Tiểu Lâu bắt đầu thấy phấn khởi hẳn lên, cậu tiện tay đặt hộp năng lượng vào hộp ghi số 1, lập tức bắt tay vào lắp ráp hộp thứ hai.

Bởi vì đã thực hành hai lần, nên càng thêm thạo trình tự, La Tiểu Lâu nhanh chóng hoàn thành hộp năng lượng thứ hai, sau đó nóng lòng cấp tốc bỏ vào máy phản ứng.

Rốt cục cậu có thể làm tới trình độ nào, năng lượng có thể hình thành tuần hoàn hay không, nếu có thì sẽ là bao nhiêu lần đây...

...

A há há há, chương sau là khởi điểm của cao trào rồi, sắp tỏ tình chuyển biến tình cảm rồi O (∩_∩) O

Hy vọng là mai làm xong kịp